Con
bệnh, chồng bỏ đi, sau đó 2 đứa con thân yêu cũng ra đi mãi mãi vì đuối nước.
Tai họa không dừng ở đó, bản thân chị lại mang một căn bệnh hiểm nghèo, phải
tích cực điều trị. Tai ương cứ liên tục đến với chị Nguyễn Thị Dinh ở ấp Cầu
Sắt, xã Lai Hưng (Bến Cát). Giờ đây chị đang gắng gượng sống trong nỗi đau đớn
tột cùng về tinh thần vì mất con và cơn đau thể xác do những căn bệnh nan y hành
hạ cơ thể chị mỗi ngày.
Đại diện Báo Bình Dương trao 2 triệu đồng cho chị Nguyễn Thị Dinh |
Năm
1996, từ miền Bắc chị Dinh theo người thân vào Nam lập nghiệp. Đến năm 2001 chị
lập gia đình. Năm 2003 chị sinh con đầu lòng là cháu Phan Thị Hoàng Việt. Hai
năm sau đó, chị sinh thêm cháu trai là Phan Việt Hoàng. Gia đình 1 trai 1 gái là
niềm mơ ước của biết bao cặp vợ chồng. Thế nhưng, theo chị Dinh, từ khi sinh
cháu Hoàng thì tai họa lại ập đến với chị. Lấy cớ chị Dinh sinh con bị dị tật
bẩm sinh ở bộ phận sinh dục, nên chồng chị cứ kiếm chuyện và ra ở riêng khi chị
mới sinh được 3 tháng. Chị đã khóc không biết bao nước mắt trước quyết định bất
ngờ của chồng. Gạt bỏ nỗi đau, chị vừa chăn nuôi heo, gà kiếm tiền nuôi con và
trị bệnh cho cháu Hoàng. Không biết bao lần chị tay xách, nách mang con đến Bệnh
viện Nhi Đồng (TP.HCM) phẫu thuật. Tiền bạc dành dụm bấy lâu nay chị không tiếc
đem ra chữa bệnh cho con. Vì chị quan niệm, còn sống thì còn lo cho con. Bởi với
chị lúc này tài sản lớn nhất chính là những đứa con thân yêu. Từ những cố gắng
của người mẹ, sau 2 năm, trải qua vài lần phẫu thuật, cháu Hoàng trở lại người
bình thường như bao người “đàn ông” khác. Khi con khỏe mạnh, thì cũng là lúc chị
Dinh bắt đầu lâm bệnh. Ban đầu chị điều trị ở bệnh viện huyện, sau đó đến Bệnh
viện Đa khoa tỉnh, rồi về TP.HCM chữa trị, nhưng bệnh tình thuyên giảm không bao
nhiêu. Đợi đến khi cháu Việt nghỉ hè, 3 mẹ con lại bồng bế nhau ra Bệnh viện
Bạch Mai (Hà Nội) điều trị. Sau lần này, bệnh tình của chị Dinh có vẻ khá hơn
nhiều.
Chị Dinh bên di ảnh các con |
Bản
thân bệnh, chị lo cho mình thì ít, mà lo cho con thì nhiều. Vì nếu chẳng may chị
có mệnh hệ gì thì các cháu sẽ trở thành những đứa trẻ mồ côi. Vừa kể cho chúng
tôi nghe đoạn trường cuộc đời mình, chị Dinh vừa tìm trong mớ giấy tờ và lôi ra
một tờ giấy. Đọc mà chúng tôi như đứt ruột vì đó là tờ di chúc chị gửi con cho
trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi sau khi qua đời. Chị Dinh nói trong nước mắt
ngắn, dài: “Tôi biết sẽ có một ngày mình rời xa các con. Ai sẽ chăm sóc các con
tôi khi mà chúng còn quá non nớt. Vậy nên tôi có nguyện vọng gửi con vào trung
tâm và mong muốn con được nuôi dạy nên người”.
Sức
khỏe của chị Dinh có khả quan hơn một chút thì đại họa lại đến với người phụ nữ
bất hạnh này. Kể cho chúng tôi nghe về sự ra đi bất ngờ của 2 con, nước mắt chị
Dinh cứ tuôn trào, khiến chúng tôi cũng không khỏi xúc động. Trưa ngày 12-6, khi
chị đi khám bệnh trở về nhà, tìm khắp mà không thấy con đâu. Chị ra hồ nước gần
đó tìm cũng không thấy. Nhưng linh cảm của người mẹ biết có chuyện chẳng lành
đến với con nên chị nhờ các anh công nhân đang làm công trình gần đó xuống hồ
tìm thử xem sao. Và thật bất ngờ, thi thể của 2 cháu lần lượt được đưa lên. Chị
như ngã quỵ, trời đất tối đen. Suốt nhiều ngày sau đó chị sống vật vờ như kẻ
không hồn. Thế là tờ di chúc của chị giờ đây đã không còn giá trị. Còn đau đớn
nào bằng khi giờ đây chị lâm vào cảnh lá vàng khóc lá non.
Sống
tốt ở quãng đời còn lại
Gần
2 tháng nay chị Dinh sống thui thủi trong ngôi nhà trống hoác. Cảnh vật càng
thêm thê lương khi trên bàn thờ là 2 cháu bé có gương mặt rất dễ thương như đang
mỉm cười nhìn mẹ. Thỉnh thoảng chị lại cầm 2 bức ảnh lên vuốt vuốt như đang vuốt
ve các con. Nhìn thấy cảnh này, không ai có thể cầm lòng được. Trong nhà chị tài
sản không có gì là quý giá. Ngay khi đoàn chúng tôi đến 3 người, nhưng chỉ có 2
chiếc ghế mời khách. Anh Chu Quang Minh, cán bộ phụ trách xóa đói giảm nghèo và
trẻ em của xã Lai Hưng cho hay, chị Dinh là người hiền lành nên được bà con
thương mến. Khi 2 con chị qua đời, ngoài sự hỗ trợ của tỉnh, huyện, xã, bà con
cũng đóng góp tiền bạc để chị lo hậu sự cho con và động viên tinh thần để chị
vượt qua cú sốc quá lớn này.
Gạt
nước mắt, chị Dinh dẫn chúng tôi ra phía sau nhà xem đàn heo. Chị tâm sự: Dù sức
khỏe có hạn, nhưng không muốn trở thành gánh nặng của xã hội, tôi cố gắng nuôi
heo, gà để nuôi thân và có tiền chữa bệnh”. Hiện tại chị Dinh đang mắc những
chứng bệnh nhà giàu như: bệnh gan, suy thận mãn, gút đỏ. Chị biết rằng, với
những chứng bệnh ấy thì thần chết có thể lấy đi mạng sống của chị bất cứ lúc
nào. Nhưng chị vẫn ước nguyện mình được sống để ngày ngày nhang khói cho các
con.
Trước
hoàn cảnh khó khăn của chị Nguyễn Thị Dinh, ngày 31-7, đại diện Báo Bình Dương
đã đến thăm và hỗ trợ chị 2 triệu đồng. Số tiền này sẽ góp phần nào cho chị
trang trải cuộc sống. Chúng tôi cũng mong các tổ chức kinh tế - xã hội, các nhà
hảo tâm hỗ trợ chị Dinh, để chị có điều kiện chữa trị bệnh, kéo dài sự sống mà
nhang khói cho con, như ước nguyện của chị.
A.SÁNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét